Cecil khách sạn tử thần tại Los Angeles.
Các bạn cứ nghĩ đi, cách đây gần 100 năm thì một triệu dollars lớn đến dường nào, ấy vậy mà vào năm 1924, tức là cách đây chín mươi sáu năm, một khách sạn được xây dựng tại Los Angeles với số tiền là một triệu dollars. Có nghĩa là không chê vào đâu được với sự xa hoa vào thời đó, bước vào gian sảnh đường sẽ bị choáng ngộp với một không gian khoáng đạt, lót toàn bằng đá cẩm thạch sang trọng, được trang trí bởi những bức tượng danh tiếng, với sự say mê nghệ thuật của mình, ông William Banks Hanner người chủ khách sạn đã làm hài lòng khách đến bằng những ý tưởng độc đáo với hài hòa trong thiết kế, và dưới đầu óc đầy kinh nghiệm của kiến trúc sư Loy Lester Smith, đã khiến khách sạn trở thành tự hào của cư dân trong khu vực.
Tiền sảnh của khách sạn Cecil một thời |
Ấy vậy mà người tính không bằng trời tính, mới vừa khánh thành
không bao lâu, tiếng đồn chưa vang xa, thì năm 1929 thế giới rơi vào đợt
khủng hoảng kinh tế trầm trọng nhất thế kỷ, tức là chỉ vài năm, sau
khi khách sạn khánh thành....Mặc dầu khách sạn đã có một thời kỳ
là điểm đến thời thượng của các đại gia trong suốt những năm đầu
của thập niên bốn mươi, nhưng rồi chứng kiến trong những thập kỷ sau
đó sự xuống dốc không phanh của khách sạn, khi những khu vực xung
quanh trở thành một nơi được gọi là Skid Row, là cái mụt nhọt mà
chính phủ phải đau đầu, vì nơi mà trên 10,000 người vô gia cư tập trung
sinh hoạt, an ninh trở nên bất ổn, và dỉ nhiên không phải là chốn an
toàn cho khách du lịch, thế là Khách sạn Cecil bị chìm trong quên
lãng của giới thượng lưu....Từ đấy đến nay khách sạn đã nhiều lần
thay đổi chủ, năm 2011 khách sạn được biết dưới tên mới là “ Stay on
Main “, lần gần đây nhất là năm
2014, khách sạn được bán với giá 30 triệu dollars cho tập đoàn khách
sạn Richard có trụ sở tại New York, Vào tháng 2 năm 2117 hội đồng
thành phố Los Angeles đã bỏ phiếu cho khách sạn Cecil là Toà nhà
lịch sử văn hóa , vì nó là đại diện cho một khách sạn Mỹ đầu thế
kỷ 20...
Nhưng khách sạn Cecil không phải nổi tiếng vì chuyện ấy, mà nó nổi tiếng với những giai thoại chết người diễn ra trong suốt thời gian dài từ thập niên ba mươi đến nay, và ta có thể thử điểm qua xem sao .....
Đầu tiên là vào ngày 19 tháng 11 năm 1931, một vị khách tên là : WK Norton 46 tuổi, cư dân Manhaltan Beach, đã uống một đống thuốc độc tư tử và chết trong phòng. Một tuần trước đó, anh đã đăng ký vào Cecil với cái tên là “ James Willy “ từ Chicago. Cái chết của Norton dường như là vụ tự tử sớm nhất được biết đến tại khách sạn này.
Vào tháng 9 năm 1932, một nhân viên trực phòng đã tìm thấy BenJamin Dodich, 25 tuổi chết vì vết thương do súng tự bắn vào đầu, anh ta không để lại thư tuyệt mệnh để cho biết lý do tự sát.
Cuối tháng 7 năm 1934 cựu quân nhân quân y Trung Quốc Louis D Borden, 53 tuổi, được tìm thấy đã chết trong phòng của anh ta, cổ anh ta bị cứa đứt vì dao cạo, bênh cạnh là bức thư tuyệt mạng cho lý do tự sát là vì kém sức khoẻ.
Vào tháng 3 năm 1937, Grace E Nagro rơi từ cửa sổ tầng 9, cú rơi của cô làm đứt dây điện thoại quấn quanh người. Sau đó cô qua đời tại bệnh viện Georgia Street, cảnh sát không xác định được rẳng cô chết vì tai nạn hay tự tử..
Tháng 1 năm 1938, lính cứu hỏa của Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ, đã nhảy từ sân thượng của khách sạn, và anh đã được tìm thấy trên nóc nhà lân cận bên dưới, anh đã ở tại Cecil khách sạn ma ám này vài tuần.
Vào tháng 5 năm 1939, sĩ quan hải quân Erwin C Neblelt, 39 tuổi đã được tìm thấy chết trong phòng sau khi uống thuốc độc.
Tháng 1 năm 1940, giáo viên Dorothy Sceiger, 45 tuổi, cũng uống thuốc độc tại phòng, và theo tờ báo Los Angeles times báo cáo là “ gần chết “ nhưng không công bố trình trạng của cô.
Dorothy Jean Purcell, ném con ra cửa sổ
Vào tháng 9 năm 1944, Dorothy Jean Purcell, 19 tuổi, cùng bạn trai là Ben Levine một nhân viên bán giày, có thai và vào phòng tắm sinh con, và trong cơn hoảng loạn đã ném đứa bé ra cửa sổ, sau đó cô bị ra tòa vì tội giết người, nhưng vào tháng 1 năm 1945 cô được thả vì được cho là bệnh tâm thần.
Tháng 11 năm 1947, Robert Smith, 35 tuổi đã chết khi nhảy xuống từ tầng
7 của khách sạn tử thần Cecil.
Vào năm 1947, nữ diễn viên nổi tiếng Elizabeth Short, được giới truyền
thông gọi là : “ Hoa thươc dược đen “, đến đây và sau đó bị giết chết
một cách dã man mà thủ phạm vẫn chưa tìm ra...
Vào ngày 22 tháng 10 năm 1954, lại một người lao ra ngoài từ lầu 7 của khách sạn tử thần là cô Helen Gurneem, 55 tuổi nhân viên của công ty văn phòng phẩm San Francisco. Một tuần trước cô đăng ký tại khách sạn với cái tên : “ Margaret Brown “.
Ngày 11 thàng 2 năm 1962 Julia Frances Moore, 50 tuổi nhày từ cửa sổ phòng tầng tám của mình, rớt xuống một mái nhà tầng hai. Cô không để lại thư tuyệt mệnh, Trong số tài sản của cô người ta tìm thấy một vé xe bus đi từ Saint Louis, 59 xu đổi, và một cuốn sổ ngân hàng Illinois có số dư là 1,800 dollars.
Vào ngày 12 tháng 10 năm 1962, Palline Otton,, 27 tuổi đã nhảy ra từ cửa sổ ở tầng chín của mình, sau cuộc tranh cải với người chồng Dewey của mình. Anh ta đã rời phòng trước khi Otton tự sát, Otton rớt trúng một người đi đưởng tên là George Glanini, 65 tuổi và làm cho ông này cũng tử nạn. Vì không có nhân chứng, nên lúc đầu cảnh sát cho rẳng Otton và Glanini đã cùng nhảy lầu. Tuy nhiên, ngay sau đó người ta đã xác định được rằng Glanini đã đút tay vào túi quần vào thời điểm ông ta chết, và vẫn còn đang đi giày. Có nghĩa là ông ta đang đi qua và đã bị Otton rớt xuống trúng ngay đầu ...chết lãng nhách...
Ngày 4 tháng 6 năm 1964, một nhân viên khách sạn đã phát hiện “ Pigeon Goldie “ Osgood, một nhân viên nghỉ hưu chết trong phòng của cô, đã bị hảm hiếp, bị đâm và bị đánh đập, căn phòng thì bị lục soát, Osgood nổi tiếng quanh khu vực và có biệt danh là vì cô cho chim bồ câu ăn ở quảng trường Pershing gần đó. Bên cạnh cơ thể là chiếc mủ lưởi trai hiệu Los Angeles Doggers mà cô thường đội hàng ngày cùng với một bao giấy đựng đầy hạt chim.Vài giờ sau đó, Jacques B Ehlinger, 29 tuổi, được nhìn thấy đi ngang qua quảng trường Pershing trong trang phục dính máu, anh ta bị bắt và bị buộc tội giết Ottgood nhưng sau đó được thả vì vô tội, và cuối cùng vụ án cũng chưa tìm ra thủ phạm.
Vào ngày 20 tháng 12 năm 1975 một phụ nữ vẫn chưa tiết lộ danh tính, khoảng 23 tuổi, đã nhảy ra từ cửa sổ tầng mười hai của mình, rơi xuống mái tầng hai của khách sạn Cecil khủng khiếp này. Cô đã đăng ký tại khách sạn vào ngày 16 tháng 12 với tên là Alison Lowell và số phòng là 327.
Ngày 1 tháng 9 năm 1992 một người đàn ông đã tìm thấy chết trong ngỏ hẻm phía sau khách sạn Cecil. Các nhà chức trách tin rằng ông ta đã rơi ít nhất từ tầng thứ mười lăm của khách sạn, không biết tự tử hay bị đẩy xuống, độ tuổi khoảng hai mươi đến hai mươi ba, cao 5 feet 9 inches, nặng 185 pounds, bận áo len đen bên ngoài của chiếc áo phông màu xám, quần thể thao màu xanh lam, không rỏ danh tính, vì không ngụ trong khách sạn.
Vào ngày 19 tháng 12 năm 2013 , thi thể khỏa thân của Elisa Lam, một sinh viên quốc tịch Canada, được tìm thấy trong bể cấp nước trên mái khách sạn. Cô ấy bị mất tích 3 tuần trước đó, vào ngày 31 tháng 1 năm 2013.Thi thể của cô bị phát hiện khi khách trọ phàn nàn rằng trong nước có mùi khó chịu, cảnh sát phán quyết cô ấy chết đuối trong bể nước. Nhưng đoạn video được quay tử thang máy cho thấy những hành vi kỳ lạ của cô, dường như cô đang sợ điều gì đó, và có vẻ đang tranh luận với ai đó bên ngoài thang máy, và theo nhân viên khách sạn rằng mực nước trong bể không thể làm cô chết đuối thêm nữa trên mái khách sạn có hệ thống báo động khi có người đến gần, và thêm nữa, với sức lực của một cô gái thì không thể nào mở được nắp đậy bằng sắt của bể nước, cuối cùng là làm sao cô có thể tự đóng nắp đậy cửa sắt lại để được ...chết đuối ??
Ngày 13 tháng 6 năm 2015, thi thể của một người đàn ông 28 tuổi được tìm thấy bên ngoài khách sạn. Cảnh sát phỏng đoán rằng anh ta đã tự tử bằng cách nhảy khỏi khách sạn từ trên lầu cao, danh tính chưa được tiết lộ.
Có lẽ tai tiếng nhất là vào năm 1980, kẻ giết người hàng loạt Richard Ramiez, với biệt danh là “ kẻ theo dõi ban đêm “ đã ở tại khách sạn này , và ra tay sát thủ gây kinh hoàng trong thành phố thiên thần Los Angeles.
Và cũng tại khách sạn Cecil này, vào năm 1991, một kẻ giết người hàng loạt khác là Jack Unterweger, đã siết cổ và giết chết ít nhất ba cô gái mãi dâm ngay tại khách sạn, sau này hắn bị bắt và bị kết án , bị treo cổ tại Áo quốc.
Vì có quá nhiều trường hợp tự tử tại hotel này, nên các cư dân lâu năm trong thành phố đặt tên là : “ khách sạn tự sát “, hay “ khách sạn tử thần “ .
Khách sạn Cecil còn là nơi đến của các con bạc, những kẻ ngoại tình, và nhất là nơi ghé thưởng xuyên của những tay đầu trộm đuôi cướp lừng danh của thế kỷ, kể cả những tay buôn ma túy khét tiếng.
Kim Liên đã vào ở tại hotel này vào năm 2017 trước khi khách sạn đóng cửa để tu bổ, ( khi đó vì không biết lịch sử của khách sạn này mới dám vào ở, nhưng chỉ một đêm, và đó là một đêm không ngủ để...chờ sáng ), thời gian tới Liên xin kể lại đêm ngủ trong hotel Cecil này, mà sẽ không nói tên khách sạn để tránh phiền hà, có thể tựa đề là : “ một đêm trong khách sạn ma ám “, và nếu các bạn có đọc thì nên hiểu là chính ...hắn, cuối cùng xin nhắc nhở.. nếu bạn nào muốn có cảm giác mạnh hay muốn trải nghiệm cuộc sống muôn màu thì nên lấy phòng.. ngủ lại đây ít nhất một đêm, (sau khi khách sạn sửa chửa xong ) để biết đá vàng, hy vọng không gì xãy ra ....
( ngoài ra Kim Liên sẽ sưu tầm về hai tay sát thủ lừng danh Richard Ramirez và Jack Unterweger để hầu các bạn.)
Kim Liên B Nguyễn
Wichita, Kansas
Aug/22/2020
Tham khảo :
https://en.wikipedia.org/wiki/Cecil_Hotel_(Los_Angeles)
https://gamek.vn/lich-su-dam-mau-ve-khach-san-ma-am-noi-tieng-nhat-los-angeles-my-20190424162300222.chn
https://murderpedia.org/male.U/u/unterweger-jack-photos.htm
No Comment
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...