Trận dịch hạch ở Nga năm 1770–1772 .
- Quân đội Nga ở Focşani , Moldova đã phát hiện ra những dấu hiệu đầu tiên của bệnh dịch hạch vào tháng 1 năm 1770; căn bệnh này,do sự lây nhiễm qua tù nhân chiến tranh và chiến lợi phẩm. Tướng chỉ huy Christopher von Stoffeln đã ép buộc các bác sĩ quân đội che giấu sự bùng phát, điều này không được công khai cho đến khi Gustav Orreus , một bác sĩ phẫu thuật người Nga gốc Phần Lan báo cáo trực tiếp với Thống chế Pyotr Rumyantsev, đã kiểm tra tình hình, xác định đó là bệnh dịch và thực thi kiểm dịch trong quân đội.
Tuy nhiên, Shtoffeln từ chối di tản khỏi các thị trấn bị ô nhiễm và bản thân trở thành nạn nhân của bệnh dịch hạch vào tháng 5 năm 1770. Trong số 1.500 bệnh nhân được ghi nhận trong quân đội của ông từ tháng 5 đến tháng 8 năm 1770, chỉ có 300 người sống sót.
- Vào tháng 12 năm 1770, bác sĩ AF Shafonskiy, bác sĩ trưởng của bệnh viện đa khoa Moscow, đã xác định được một trường hợp mắc bệnh dịch hạch và báo cáo ngay cho bác sĩ người Đức A. Rinder, người phụ trách sức khỏe cộng đồng của thành phố. Thật không may, Rinder đã không tin tưởng vào đánh giá của người bạn cũ và phớt lờ bản báo cáo. Ngày hôm sau, Hội đồng Y khoa họp và xác định thực tế rằng bệnh dịch đã xâm nhập vào thành phố, và thông báo cho Thượng viện ở St.Petersburg. Phản ứng của chính phủ quốc gia là cử các vệ binh đến bệnh viện để cách ly các vụ việc.
Tuy nhiên, Shafonskiy và Rinder tiếp tục đứng về phe đối lập, cho đến khi Rinder phủ nhận yêu cầu của Shafonskiy vào tháng 1 năm 1771. Shafonskiy đã đệ trình một báo cáo vào tháng Hai, lập luận về trường hợp của anh ta, nhưng các quan chức đã chọn tin vào bác sĩ người Đức. Vào tháng 3, đã có những dấu hiệu rõ ràng của căn bệnh này, vì vậy chính quyền Moscow đã bắt đầu thực hiện các thủ tục đã thiết lập, bao gồm cả việc thiết lập các bệnh viện dã chiến. - Vào tháng 6 năm 1771, Rinder qua đời sau khi mắc bệnh từ một bệnh nhân, và đến tháng 9, thành phố đang ở trong tình trạng tồi tệ nhất: bệnh dịch đã lên đến đỉnh điểm. 20.401 người chết chỉ trong tháng đó, và khoảng 3/4 dân số Moscow đã bỏ trốn khỏi thành phố., nhà chức trách đã cố gắng ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh, nhưng những người nghèo đã khiếp sợ trước sự tàn phá của những ngôi nhà bị ô nhiễm, và vì vậy họ đã giấu xác người chết. Đây có thể là một trong những lý do mà sau đó, Catherine đã ra lệnh di dời tất cả các nghĩa trang ra khỏi trung tâm thành phố, ngoài biên giới và ngoại ô.
Đám đông bạo loạn giết chết đức Tổng giám mục |
Bệnh dịch lên đỉnh điểm trong tháng 9 năm 1771, mỗi ngày có hơn 1,000 người chết, Nỗi sợ hãi và giận dữ lan rộng, các cuộc biểu tình xảy ra, và cao trào dâng lên ngày 15 tháng 9 năm 1771, đám người nổi loạn đã tràn vào điện Kreimlin phá hủy nơi cư trú của đức tổng giám mục và sang ngày hôm sau đức tổng giám mục bị đám đông giết chết.
Sự tuyệt vọng trong tháng này đã dẫn đến bạo loạn dịch hạch, một cuộc nổi dậy chống lại chính phủ và các phương pháp bảo vệ công dân thất bại của họ.
Bệnh dịch kéo dài đến tháng 11 năm 1771 thì chính phủ loan tin là dịch kết thúc, hơn 100 nghìn người đã chết vì dịch tại thủ đô Moscow. Trận đại dịch đã định hình lại bản đồ thủ đô Moscow. các nghĩa trang được dời ra thành phố, một bộ mặt mới cho nước Nga nói chung và Moscow nói riêng...
Kim Liên B Nguyễn
Wichita,Kansas
Tham khảo :
https://en.wikipedia.org/wiki/1770%E2%80%931772_Russian_plague
https://www.pastmedicalhistory.co.uk/the-russian-plague-of-1770-1772/
No Comment
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...