Trường hợp của Imad Elawar
Imad Elawar sinh ngày 21 tháng 12 năm 1958 trong gia đình Druze, sống ở làng Kornayel, gần Beirut ở Lebanon ( cộng hòa Liban ). trong khoảng thời gian từ lúc biết nói lúc mười tám tháng đến hai tuổi, cậu bé Imad thường bập bẹ hai từ khó hiểu là 'Jamileh' và 'Mahmoud'.
Khi bắt đầu có thể nói tương đối có hệ thống lúc ba tuổi thì cậu bé Imad thường kể về kiếp trước, nói rằng cậu ta từng ở trong gia đình Bouhamzy và sống ở làng Khriby (cách Kornayel khoảng 25 dặm theo đường núi quanh co). Đôi khi cậu bé tự thắc mắc nói một mình rằng những người cộng sự cũ của mình đang làm gì; đôi khi người mẹ nghe con mình nói mớ trong khi ngủ những câu nói khó hiểu liên quan về kiếp trước của mình....
Càng về sau, Imad liên tục đề cập đến gia đình mình sống trong kiềp trước, trong đó cậu bé nhắc đến một người phụ nử tên là Jamileh, đẹp hơn người mẹ hiện tại của cậu ta, bà ta có đặc điểm thích điđi giày cao gót và ưa thích quần áo màu đỏ. Cậu bé cũng nói về một khẩu súng đã có trong tiền kiếp, rằng đã sở hữu một chiếc ô tô nhỏ màu vàng, rồi lại nói về một chiếc xe buýt và một chiếc xe tải. Đặc biệt, cậu bé mô tả một vụ tai nạn chết người, trong đó chiếc xe tải đã lao qua một người đàn ông, làm gãy cả hai chân của người ấy. Cậu bé cũng đề cập đến một vụ tai nạn xe buýt và bày tỏ sự vui mừng khi có thể đi bộ.
Imad đã bị cha mắng vì ông cho rằng đó là những chuyện hoang đường, vì vậy cậu bé đã ngừng nhắc đến chúng trước mặt cha mình, thay vào đó là tâm sự với mẹ và ông bà nội của cậu, những người sống cùng một nhà.
Nhưng một thời gian sau, có một người ở gần Khriby đến thăm người thân đang sống tại Kornayel, tình cờ nghe nói đến sự việc, thì bà ta xác nhận với cha mẹ Imad rằng : những người có tên Bouhamzy và những người khác mà đứa trẻ đã đề cập, thực sự đang sống, hoặc đã sống ở Khriby.
Vào tháng 12 năm 1963, cha của Imad đến Khriby để dự đám tang, và nhân cơ hội này để hỏi thêm.Ông ta nhận thấy có hai người có tên giống như Imad đã nhắc đến, tuy nhiên ông không liên lạc với họ. Sự kiện này diễn ra khoảng ba tháng trước khi tiến sĩ Ian Stevenson bắt đầu các cuộc phỏng vấn và nghiên cứu về hiện tượng của Imad Elawar...
Cha mẹ của Imad suy ra từ những lời kể của cậu bé rằng, trong tiền kiếp Imad có thể là người mang tên là Bouhamzy sống tại làng Khriby, có người vợ tên Jamileh. và bị chết vì tai nạn xe cộ, ( nhưng sau khi tiến sĩ Stevenson đến làng Khriby điều tra thì được biết tai nạn đó đã xảy ra với một thành viên khác của gia đình Bouhamzy, Said, bị xe tông chết ngày 8 tháng 06 nămnăm 1943. )
Tiến sĩ Stevenson đã phỏng vấn ba người biết gia đình Bouhamzy và ông ta nhận thấy những lời kể của Imad có thể phù hợp với cuộc đời của Ibrahim Bouhamzy, một người anh họ của Said, anh ta đã có một tình nhân tên là Jamileh và mất ngày 18 tháng 09năm 1949 vì bệnh lao cột sống, không thể đi lại trong những tháng cuối tại bệnh viện .
Lúc Imad Elawar lên năm tuổi, tiến sĩ Stevenson lần thứ ba đến thăm làng Khriby, lần này ông dẫn theo một thông dịch viên biết tiếng Pháp và tiếng A rập, cùng Imad và người cha của cậu, Khi đến nơi Imad không nhận ra ngôi làng vì nó đã thay đổi quá nhiều, và cũng không nhận ra mẹ của Ibrahim của kiếp trước vì bà ta quá già, nhưng cậu bé có thể nhận ra chính xác những người trong ảnh được chụp vào thời kỳ trước.
Ở các khía cạnh khác, bằng chứng rất tích cực: cậu bé đã đưa ra 13 nhận định và tuyên bố đúng đắn về cuộc đời của Ibrahim. Chúng bao gồm vị trí chính xác trong sân mà anh ấy đã nuôi con chó của mình; rằng con chó bị trói bằng một sợi dây chứ không phải bằng một sợi xích điển hình hơn; cậu bé chỉ ra đúng nơi mà trước kia Ibrahim cất súng; sự nhận biết từ chân dung của Ibrahim và anh trai Fuad; và kể lại chính xác những lời cuối cùng của Ibrahim. Cậu bé đã xác định được em gái mình bằng tên chính xác của cô ấy (Huda). Cậu đã nhận ra anh trai Faud của mình từ một bức tranh, và khi được cho xem một bức ảnh chụp nhanh của Ibrahim Bouhamzy và khi được hỏi đó là ai, cậu bé đã trả lời ngay : “Đó là tôi”. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là cậu bé có thể nhớ chính xác những lời cuối cùng mà Ibrahim thốt lên trên giường bệnh: “Huda, hãy gọi cho Faud”.
Tương tự như Ibrahim, Imad rất thích săn bắn. Imad đã sớm đi học, đặc biệt là nói tiếng Pháp, mặc dù không ai khác trong gia đình anh ấy có thể nói nó; trong tiền kiếp Ibrahim có thể nói tốt tiếng Pháp, từng phục vụ trong Quân đội Pháp ở Lebanon.
Vào năm 1970, ở tuổi 12, Imad gặp chú ngoại của Ibrahim là Mahmoud Bouhamzy lần đầu tiên. Imad không nhận ra ông ta. Tuy nhiên, khi được cho xem một bức ảnh chụp ông ấy vào thời điểm còn trẻ có để ria mép, Imad nói rằng đó là của 'chú Mahmoud của tôi'. Imad sau đó đã dành một vài ngày ở với Mahmoud ở Khriby, trong đó một sự cố đã xảy ra mà theo Stevenson, Mahmoud đặc biệt ấn tượng:
Một ngày nọ, trên đường phố Imad nhận ra một người đàn ông và anh ta đã xin phép ông Mahmoud Bouhamzy để nói chuyện với anh ta. Ông Mahmoud Bouhamzy hỏi Imad: “Bạn muốn nói chuyện với người đàn ông đó để làm gì? Anh ấy là một cựu quân nhân ”. Imad trả lời rằng đây chính là lý do tại sao anh ấy muốn nói chuyện Imad và người đàn ông sau đó đã có một cuộc nói chuyện dài và người cựu quân nhân nói rằng rất hài lòng với những gì Imad nói với anh ta. Anh xác nhận với ông Mahmoud Bouhamzy rằng anh và Ibrahim đã nhập ngũ (Pháp) vào cùng ngày và là bạn thân trong thời gian phục vụ quân đội của họ. 3
Ngay cả khi mới mười bốn tuổi, khi được nhắc lại về cái chết gần đây của mẹ Ibrahim, Imad đã rơi nước mắt, thể hiện sự gắn bó với gia đình trước đây của mình.
Nhận thấy trong cuộc sống, với tri thức khoa học hiện đại, theo như lời nói của nhà bác học Einstein : " Những việc ta không thấy vì không giải thích được, chưa hẳn đã là không có ..", vậy trong những bằng chứng của nhiều nghiên cứu về luân hồi, ta chỉ có tin là có để hướng thiện trong cuộc sống hiện tại để tâm được bình an thanh thản cho cuộc đời ...
Kim Liên B Nguyễn
Wichita, Kansas, USA
April/17/2022
Tham khảo:
https://psi-encyclopedia.spr.ac.uk/articles/imad-elawar-reincarnation-case
https://spiritual.com.au/2011/07/striking-cases-of-past-life-recall/
No Comment
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...