Chân dung thật của trùm xã hội đen : Jacques Mesrine
Trong tất cả những lề đường đầy nhà cửa của Paris, Porte de Clignancourt là nơi nghiệt ngã nhất. Đoạn đại lộ rách nát nằm giữa điểm cuối của tuyến tàu điện ngầm số 4 và Đại lộ Périphérique đã trở nên quen thuộc với nhiều thế hệ khách du lịch đến với khu chợ trời lớn nhất Paris.
Xuống con đường này, vào một buổi chiều thứ Sáu ngày 02 tháng 11 năm 1979, có một người đàn ông trung niên vạm vỡ đội tóc giả và đeo bộ râu giả. Bạn gái của anh ấy và con chó của cô ấy bên cạnh anh ấy trong một chiếc BMW màu vàng. Giống như hàng chục nghìn người Paris khác, họ dự định trốn khỏi thành phố để nghỉ cuối tuần ở Normandy.
Khi họ lái xe về phía đường vành đai, một chiếc xe tải màu xanh kéo tới trước mặt họ. Cánh cổng bằng vải bạt hé mở, để lộ bốn người đàn ông cầm súng trường. Họ bắn 52 phát súng, trong đó có 14 phát đạn vào ngực và đầu của người đàn ông đội tóc giả.
Tên hắn là Jacques Mesrine (phát âm là "Merrine"), khi đó là một trong những người đàn ông nổi tiếng nhất ở Pháp. Những kẻ tấn công hắn, hoặc có thể là những kẻ ám sát, hoặc là cảnh sát. Họ là một phần của một đội đặc biệt được tạo ra đặc biệt để chống lại anh ta hoặc có thể để hành quyết anh ta.
Cảnh sát trưởng phụ trách vụ thảm sát tại Porte de Clignancourt năm 1979 tuyên thệ cho đến ngày nay rằng ông ta sẽ cố gắng bắt giữ Mesrine. Gia đình và luật sư của gả khăng khăng rằng cảnh sát đã tập kích và nổ súng mà không báo trước. Mesrine, trong một số trường hợp, đã khuyến nghị một cách vui vẻ rằng cảnh sát nên bắn trước và đặt câu hỏi sau.
Có một sự thật mà mọi người đều có thể đồng ý. Đến ngày 2 tháng 11 năm 1979, sau 20 năm sự nghiệp cướp ngân hàng, giết người và bắt cóc ở sáu quốc gia và ba lục địa, bốn vụ vượt ngục, hai cuốn sách hấp dẫn và hàng chục cuộc phỏng vấn báo chí tự biên tự diễn, nhà nước Pháp đã có đủ Jacques. René Mesrine.
Nov/02/1979 Mesrine bị cảnh sát bắn chết |
Jacques Mesrine độc ác đến mức nào? Và tại sao?
Cha mẹ của gả đổ lỗi cho cuộc chiến ở Algeria. Cha của hắn, một doanh nhân nhỏ, nói rằng "Jacky" "không bao giờ đúng" sau khi hắn trở lại, với huy chương cho lòng dũng cảm, từ cuộc chiến tàn bạo nhất trong tất cả các cuộc chiến tranh thuộc địa của Pháp. (Sự thật, Jacques thời trẻ đã gặp rắc rối ở trường vì đánh hiệu trưởng của mình.)
Mặc dù chính thức là lính dù, Jacques Mesrine tình nguyện làm nhiệm vụ đặc biệt : hành quyết các tù nhân Algeria bằng cách gài một viên đạn vào đầu sau khi họ bị tra tấn.
Theo cuốn sách đầu tiên của mình, hắn đã quyết định khi trở về Pháp vào năm 1959 để tấn công "xã hội" vì đã làm tổn hại "nhân tính" của mình trong một "nguyên nhân sai lầm". Hắn ta cũng đưa ra ít nhất ba lý do khác cho việc sa lầy vào hoạt động tội phạm của một chàng trai trung lưu đẹp trai, thông minh, có học thức và được cha mẹ yêu thương.
Mesrine bám sát nhóm khủng bố OAS chống de Gaulle, thân Pháp-Algeria. Trong khi làm nhân viên bán hàng dệt may, hắn thường xuyên lui tới các quán bar tội phạm ở Pigalle, bắt đầu thực hiện các vụ trộm. Hắn thú nhận trong cuốn sách của mình rằng, tại thời điểm này, đã giết hại dã man một kẻ lừa đảo người Ả Rập đã đánh đập một người bạn gái chung.
Hắn kết hôn với một cô gái Tây Ban Nha đáng kính, nhút nhát. Cố gắng trở thành người tốt. Nhưng rồi hắn bị bắt trong một vụ cướp ngân hàng và bị tống vào tù. Ra tù hắn đã cố gắng hoàn lương trở lại nhưng bị cho nghỉ việc tại một công ty thiết kế nội thất.
Rồi trở thành một tên cướp và sát thủ, có liên hệ với một gia đình tội phạm người Ý. Vợ của hắn đã cố gắng tự tử và cuối cùng đã bỏ gả ta. Ba đứa con của hắn (những người mà Mesrine dường như rất yêu quý) đã chuyển đến ở với bố mẹ hắn.
Đến năm 1968, Mesrine nổi tiếng với cảnh sát Pháp, Thụy Sĩ, Ý và Tây Ban Nha, nhưng vẫn chưa được công chúng Pháp biết đến. Hắn ta trốn đến Canada cùng bạn gái mới và đồng phạm của mình, Jeanne Schneider. (Cô ấy từng là gái điếm bị ma cô ghen tuông Mesrine tuyên bố đã giết người.)
Chính ở Quebec, không phải Pháp, truyền thuyết về Mesrine bắt đầu hình thành. Cặp đôi được một triệu phú tật nguyền Georges Deslauriers tuyển dụng làm y tá và tài xế. Họ bắt cóc ông ta và đòi một khoản tiền chuộc lớn. Nhà triệu phú đã tự giải thoát cho mình.
Cặp đôi, được báo chí Canada mệnh danh là "Bonnie và Clyde của Pháp", đã trốn sang Mỹ vào tháng 1 năm 1969. Họ trở thành khách du lịch và chứng kiến vụ phóng tên lửa mặt trăng Apollo tại Cape Canaveral. Họ bị bắt ở Arkansas và được trả về Canada.
Trong lần trở về Quebec trong xiềng xích, Mesrine lần đầu tiên nổi lên như một kẻ nổi loạn và một kẻ hóm hỉnh cũng như một kẻ gian. Bị một đoàn truyền hình Canada thúc ép nói điều gì đó, hắn ta cười khẩy và - nhớ lại lời nhận xét nổi tiếng của Tướng de Gaulle năm 1967 - nói: "Vive le Québec libre."
Mesrine bị kết án 10 năm tù. Năm 1972, hắn đạt được điều không tưởng và vượt ngục khỏi một nhà tù an ninh cao của Canada. Với đồng phạm của Québecois, hắn ta bắt đầu một cuộc phạm tội cường độ cao, bao gồm, ngoại trừ, chiếm giữ hai ngân hàng trong vòng 10 phút của nhau và cùng một ngân hàng hai lần trong ba ngày.
Hắn ta cố gắng đột nhập vào nhà tù an ninh cao để giải thoát cho bạn bè, nhưng chỉ thành công trong việc làm bị thương nặng hai cảnh sát. Một tuần sau, anh và người bạn Canada được hai nhân viên bảo vệ rừng nhận ra. Mesrine và bạn của anh ta đã giết họ ngoài tầm tay.
Hắn trốn sang Mỹ và sau đó là Colombia. Cuối cùng, lại trở về Pháp qua ngả Tây Ban Nha. Dưới một loạt ngụy trang và tên giả gây hoang mang, Mesrine bắt đầu một loạt các cuộc đột kích vào các ngân hàng và bảng lương (bao gồm cả thương hiệu của anh ta là hai lần giữ trong cùng một ngày). Hắn bị bắt vào tháng 3 năm 1973 và trốn khỏi tòa án ở Compiègne bằng cách bắt thẩm phán làm con tin với sự hỗ trợ của một khẩu súng được giấu trong nhà vệ sinh của phòng xử án.
Những khuôn mặt thay đổi khi bị cảnh sát Pháp truy đuổi |
Với cuộc đào thoát này, Mesrine cuối cùng đã trở thành một người nổi tiếng khắp nướ Pháp. Báo chí gọi anh ta là "kẻ thù công khai số một", một tiêu đề được mượn - để làm Mesrine thích thú - từ cuốn sách cụm từ FBI.
Vào tháng 9 năm 1973, hắn bị bắt lại bởi kẻ thù không đội trời chung của mình, (cảnh sát trưởng) Robert Broussard, người sẽ tổ chức hoạt động tại Porte de Clignancourt sáu năm sau đó. Trong khi chờ xét xử tại nhà tù Santé - một pháo đài nghiệt ngã được bao quanh bởi những con đường và đại lộ sang trọng phía sau Montparnasse - Mesrine đã viết cuốn tự truyện của mình, L'instinct de mort.
Mesrine trong nhà tù Sante' |
Hắn tự nhận mình là người đã đưa ra một quyết định hợp lý, có tính triết học, sống một cuộc sống mạo hiểm hơn là cuộc sống của một tư sản petit. "Một số người thích chơi gôn hoặc trượt tuyết. Việc thư giãn của tôi là cướp có vũ trang." Hắn cũng tự nhận là một kẻ tìm kiếm sự trả thù bị tàn phá bởi chiến tranh và một kẻ vô chính phủ đang tìm cách thách thức một xã hội bất công. "Nếu tôi đã chà xát từ thương hại khỏi vốn từ vựng của tôi, đó là bởi vì tôi đã nhìn thấy quá nhiều bất công."
Mesrine nói rằng đã giết 39 người (chắc là một sự phóng đại lớn), nhưng khoe khoang rằng chưa bao giờ cướp của người nghèo hoặc giết một người vô tội hoặc không có vũ khí. Theo hắn, việc sát hại hai nhân viên bảo vệ rừng ở Canada là "sự tự vệ chính đáng".
Cuốn sách phô trương, không logic và chẳng mạch lạc. cốt lỏi câu chuyện của nó là một sự phù phiếm phi thường, biến thái. Dù Jacques Mesrine có động cơ đầu tiên nào đi nữa, thì đến năm 1977, hắn đã bị đắm chìm trong mù quáng huyền thoại của chính mình.
Trong 5 năm ở tù, gả đã viết thư, các bài báo và trả lời những cuộc phỏng vấn nhằm vào các điều kiện trong cánh an ninh cao của Santé. Hắn ta liên kết với một nhà cách mạng cực tả, Charlie Bauer, người dường như đã ảnh hưởng đến suy nghĩ của Mesrine, hoặc ít nhất là đóng vai trò là một nhà hoạt động chính trị.
Vào tháng 5 năm 1978, trong hoàn cảnh chưa bao giờ rõ ràng, Mesrine đã đạt thực hiện được một tác phẩm vĩ đại nhất của mình: trốn thoát khỏi Santé. Vài tuần sau, hắn và đồng bọn của mình, François Besse, đã cướp sòng bạc ở Deauville, khiến hai khách hàng, trong đó có một phụ nữ Anh bị thương nặng. Một loạt các cuộc đột kích ngoạn mục khác
May/08/1978 Mesrine và Francois trốn thoát, đồng phạm Carmanrives bị chết |
Một đơn vị cảnh sát đã được thành lập để theo dõi Mesrine. Vào ngày 4 tháng 8 năm 1978, trong khi mọi cảnh sát ở Pháp đang tìm kiếm , hắn đã trả lời một cuộc phỏng vấn dài với Paris-Match đe dọa giết hoặc bắt cóc Bộ trưởng Nội vụ, Alain Peyrefitte, và tuyên bố: "Tôi sẽ không bao giờ đầu hàng. Bây giờ, đó là chiến tranh . "
Vào tháng 11, Mesrine đã cố gắng bắt giữ một thẩm phán đã kết án anh ta vào tù nhưng hắn ta thất bại.
Bất chấp sự lên án trên toàn quốc, vào tháng 6 năm 1979, Mesrine vẫn bắt cóc một triệu phú và lấy được khoản tiền chuộc 6.000.000 franc (600.000 bảng Anh). Vào tháng 9, một nhà báo cánh hữu, Jacques Tillier, đã cáo buộc Mesrine trên báo in là một kẻ lừa đảo đáng khinh bỉ, kẻ đã lừa dối các cộng sự của mình.
Mesrine nổi điên vì giận dữ, hắn ta lừa Tillier đến một hang động hẻo lánh để phỏng vấn độc quyền. Mesrine lột trần và tra tấn anh ta. Sau đó hắn bắn anh ta ba phát: đầu tiên vào mặt "để ngăn anh ta nói chuyện tào lao", sau đó vào cánh tay "để ngăn anh ta viết tào lao", và cuối cùng là vào chân "để làm cho nó vui". Tillier, không thể tin được, đã sống sót và hiện là biên tập viên của một tờ báo ở Reunion ở Ấn Độ Dương.
Sep/19.1979, Mesrine gởi hình tra tấn Tillier cho các báo |
Vào tháng 10 năm 1979, cảnh sát trưởng Broussard nhận được tin đồn rằng Mesrine đang sống với bạn gái mới của hắn, Sylvia Jeanjacquot, gần Porte de Clignancourt. Vào ngày 2 tháng 11, 15 xe và 50 cảnh sát đã được tập hợp để ngăn chặn hắn thực hiện chuyến di cư vào cuối tuần tới Normandy.
Cảnh sát trưởng Broussard đã lớn tiếng khẳng định vào thời điểm đó, và kể từ đó, người của ông đã hét lên "Cảnh sát!" trước khi họ nổ súng. Chứng kiến tận mắt đề xuất khác. Sylvia Jeanjacquot cũng vậy, người bị mất một con mắt trong trận hỗn chiến. Mesrine không có cơ hội bắn trả, nhưng hắn ta đang mang theo hai quả lựu đạn và một khẩu súng lục Browning.
Trong căn hộ của hắn, cảnh sát tìm thấy đủ vũ khí để xâm nhập Luxembourg và một bản di chúc ghi âm, dành cho Sylvia. Qua âm nhạc của bộ phim Midnight Express - một bộ phim về sự tàn bạo trong nhà tù - Mesrine nói với bạn gái rằng, nếu cô ấy đang nghe đoạn băng, điều đó có nghĩa là cảnh sát đã nổ súng thành công trước khi anh ta làm vậy.
Sau nhiều năm đóng vai anh hùng bị hiểu lầm, hắn nói thêm: "Điều khủng khiếp là một số người sẽ cố gắng biến tôi thành anh hùng và không có anh hùng nào phạm tội. Chỉ có những người ngoài rìa không tôn trọng luật pháp . "
Quan tài của Mesrine được công chúng xem chật ních |
Kim Liên B Nguyễn
Wichita, Kansas, USA
May/01/22
Tham khảo :
https://www.independent.co.uk/news/world/europe/jacques-mesrine-le-grand-gangster-1766392.html
https://www.theguardian.com/world/gallery/2008/oct/23/
No Comment
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...