TAI NẠN TÀU BOSTIAN
Vào ngày 27 tháng 8 năm 1891, lúc 2:30 sáng, một chuyến tàu ngủ qua đêm, Đầu máy hơi nước số 166, rời Statesville, North Carolina. Nó kéo một đoàn tàu gồm 6 toa: toa hạng nhất và hạng hai, toa thầu, toa hành lý, toa ngủ Pullman và toa riêng của tổng giám đốc. Chuyến tàu chạy trên Đường sắt Tây Bắc Carolina (được gọi là Richmond và Danville) và đưa hành khách từ Salisbury đến Asheville, Bắc Carolina.
Nó chậm khoảng 35 phút so với lịch trình của nó, vì vậy kỹ sư của tàu đã yêu cầu họ di chuyển với tốc độ 35-40 dặm một giờ để bắt kịp thời gian biểu của nó. Trong vòng 5 phút sau khi rời Statesville, đoàn tàu đã chạy tới Cầu tàu Bostian, một cây cầu năm nhịp bằng gạch và đá tự nhiên. Nó sẽ chở đoàn tàu qua Con Lạch Thứ Ba, khoảng 60 feet xuống lòng suối.
Tất cả các hành khách đang ngủ yên thì đột nhiên thảm họa ập đến..
Do không rõ nguyên nhân, đoàn tàu đã nhảy đường ray và trật bánh dữ dội. Những toa xe chở khách bằng gỗ bị nát vụn và vỡ tung ra khi chúng lao hơn 60 feet xuống lòng suối Third Creek bên dưới. Tốc độ mà đoàn tàu đang đi có nghĩa là nó đang bay trên không khi nó rời khỏi đường ray, những tà vẹt bay trong không khí 153 feet trước khi hạ cánh xuống lòng lạch.
Bằng một phép màu nào đó, không phải tất cả mọi người đều thiệt mạng ngay lập tức trên tàu. Có một số người may mắn thoát khỏi cuộc tàn sát mà sau đó đi bộ trở lại ga Statesville để được giúp đỡ.
Trong khi chờ đợi sự giúp đỡ của các cơ quan chức năng, con lạch bắt đầu dâng cao ngay lập tức do xác tàu nằm chắn ngang mặt nước. Thật không may, một số người sống sót bị mắc kẹt cuối cùng đã chết đuối khi nước dâng cao.
Không có bệnh viện ở Statesville hay bất kỳ thị trấn nào gần đó, vì vậy những người sống sót được đưa vào nhà riêng của mọi người. Nhà kho thuốc lá của một nông dân địa phương được sử dụng để giữ những xác chết héo úa sau khi họ được kéo ra khỏi đống đổ nát thông qua các nhân viên tìm kiếm và cứu hộ.
Cuối cùng, 23 người thiệt mạng trong xác tàu hoặc chết đuối sau đó. Nó vẫn được coi là một trong những thảm họa tồi tệ nhất của Iredell County.
Và....Vong hồn của những người đã bỏ mạng dường như vẫn còn nán lại. Mỗi năm vào ngày kỷ niệm, một chuyến tàu ma phát lại chuyến đi cuối cùng của nó trên con cầu Bostian định mệnh .
NHỮNG CÂU CHUYỆN MA
Một năm sau tai nạn của tàu, những báo cáo đầu tiên về hồn ma đã được báo cáo khi một nhóm người nói rằng họ đã nói chuyện với một người đàn ông trông giống Hugh K. Linkster, một chủ hành lý người được tìm thấy trong tình trạng gãy cổ trên đường ray.. Họ nói rằng anh đã hỏi họ thời gian trước khi biến mất trước mắt họ.
Mặc dù không phải là truyền thuyết và sự thật, nhưng một năm sau, người ta đã báo cáo rằng một người phụ nữ bị kẹt chân vào một trong những cây thập tự của cây cầu. Cô ấy đang đi dạo cùng chồng và cháu trai, nhưng sau khi không thể phá được dấu vết, bộ ba đã sống sót bằng cách nằm thẳng, tránh bị thương nặng.
Vào những ngày kỷ niệm khác, người ta cho rằng họ đã nghe thấy tiếng rít của bánh xe đang cố gắng dừng lại và tiếng la hét từ những hành khách đang đau khổ. Một hình bóng ma quái của một nhân viên đường sắt mặc đồng phục đeo một chiếc đồng hồ vàng đã xuất hiện trong ngày kỷ niệm đầu tiên của vụ tai nạn.
Vào dịp kỷ niệm 50 năm vụ tai nạn xảy ra vào năm 1941, chiếc xe của một cặp vợ chồng bị hỏng bên lề đường. Người vợ đang đợi chồng trở về với chiếc lốp mới. Có tiếng còi tàu ở đằng xa, và cô cảm thấy tiếng ầm ầm của một chuyến tàu đang tới. Ánh đèn pha rọi qua hàng cây, cô nhìn đầu máy hơi nước kiểu cũ đang hướng về Cầu Bostian. Con tàu đã nhảy theo đường ray trước sự kinh hoàng của cô khi nó lao vào cây cầu và đâm xuống lòng lạch.
Cô có thể nghe thấy tiếng vỡ vụn của những chiếc xe gỗ, tiếng la hét của hành khách, tiếng kim loại lạo xạo. Cô chạy đến bờ kè và nhìn thấy “một khối đống đổ nát xoắn lại đang bị ngập trong nước của Con Lạch Thứ Ba”.
Cô nói với chồng, kể lại những gì cô đã thấy và cố gắng thuyết phục cho anh tin những gì mình nhìn thấy và yêu cầu anh đến giúp đỡ nếu có thể . Kết quả là một sự im lặng một cách kỳ lạ khi anh ta chạy đến bên vách đá nơi con lạch chảy bên dưới. Không có gì trong lòng lạch.
Anh cố gắng trấn tỉnh cô vợ cho đó là một cơn ác mộng vì có thể cô đã ngủ trong khi chờ đợi anh. Nhưng người vợ nhất quyết xác định rằng cô đã nhìn thấy điều gì đó khủng khiếp, và rất chân thực, sau đó họ đến ga tàu Stateville và nói chuyện với nhân viên bán hàng ở cửa sổ.
Khi cô hỏi về một vụ đắm tàu hỏa, anh ta nói với cô rằng không có một vụ tai nạn nào xảy ra vào đêm hôm đó, nhưng điều khá lạ là cô đã hỏi vào ngày kỷ niệm thảm họa 1891 của một tai nạn tàu hỏa tại địa điểm đó vào 50 năm trước.
Khi anh ta giải thích câu chuyện về thảm họa, người phụ nữ hét lên kinh hoàng và ngất xỉu. Cô nhận ra mình đã nhìn thấy một đoàn tàu ma đang sống lại những giây phút cuối cùng của nó.
KHI SĂN MA ĐI QUÁ XA
Năm 2010, nhân kỷ niệm lần thứ 119 của thảm họa, một nhóm thợ săn ma nghiệp dư (khoảng 10-12 người) đã đến cây cầu để điều tra và hy vọng ghi lại được chuyến tàu ma.
Ba người đã ở trên cầu bất hợp pháp khi, vào lúc 2:45 sáng, một đoàn tàu Norfolk Southern lao xuống cầu. Vì xung quanh vụ tai nạn, những người trên đường ray đã bị đóng băng, họ nghĩ rằng đó là con tàu ma đang giáng xuống họ. Mất vài giây để nhận ra đó là một đoàn tàu đích thực đang nhắm tới họ nhưng cuối cùng họ đã phải trả giá đắt.
Trong số 12 người tham gia cuộc săn ma, 10 người trong số họ đã ở trên cầu ngay trước 3 giờ sáng khi một đoàn tàu thực sự đến gần.
Nhóm nghiên cứu bắt đầu chạy theo đúng nghĩa đen của cuộc sống của họ, nhưng chỉ có tám người trong số họ đến được nơi an toàn ở phía bên kia. Trong khi hai người có thể kịp nhảy lăn xuống đầu cầu với thân thể đầy những vết thương. Thợ săn ma cuối cùng : người đàn ông 29 tuổi tên là Christopher Kaiser không may mắn như vậy. Anh ta bị tàu đâm và thiệt mạng.
Một người phụ nữ mà Kaiser đang cố gắng cứu đã rơi xuống cách cầu khoảng 12 mét và phải nhanh chóng đến phòng cấp cứu ở Charlotte do vết thương quá nặng. Cô ấy đã cố gắng sống sót sau sự cố.
TẠI SAO TÀU TRỞ LẠI?
Khi nói đến ma ám, có một số loại khác nhau có thể được phân loại cùng nhau. Hai loại rộng nhất là ám ảnh, được gọi là ám ảnh thông minh hoặc ám ảnh tàn dư.
Một ám ảnh thông minh là một cái gì đó giống như một kẻ phá hoại. Thực thể có thể được quan sát phản ứng với các kích thích. Nó cố gắng giao tiếp với mọi người. Có một sự xuất hiện của sự quan tâm trong hoạt động này. Không quan trọng là nó phản ứng tích cực hay tiêu cực, miễn là nó đang phản ứng.
Một sự ám ảnh còn sót lại là không thông minh. Nó có thể được mô tả tốt nhất như một video clip phát trên một vòng lặp. Linh hồn đi trong hành lang mỗi đêm, đi trên cùng một con đường và không bao giờ tương tác với bất kỳ ai, sẽ được coi là một ám ảnh còn sót lại. Nếu con ma đi xuyên qua một bức tường, có thể là do trong “đoạn ghi âm”, bức tường đó không có ở đó.
Vụ đắm tàu cầu Bostian dường như là một ám ảnh còn sót lại.( trong phong thủy Phương Đông thì gọi đây là tàn hồn do oán khí lưu lại nơi họ đã chết ). Khi có một bi kịch lớn như vậy, năng lượng của cảm xúc và hành động của mọi người để lại ấn tượng. Ấn tượng này sẽ tự lặp lại khi có điều kiện thích hợp (đó là ngày kỷ niệm, thời tiết giống nhau, v.v.). Một số người tin rằng đá vôi "ghi lại" các sự cố tốt hơn, vì vậy những nơi có dấu vết còn sót lại thường gần các mỏ đá vôi.
Có vẻ như thảm kịch là một tai nạn kinh hoàng đến nỗi chính chuyến tàu và hành khách của nó đã để lại dấu ấn về nỗi đau và nỗi thống khổ của họ trên đất liền. Dấu ấn đó có thể tiếp tục diễn ra sự việc trong nhiều năm và nhiều năm tới cho đến khi không còn năng lượng để phát lại.
Nếu bạn quyết định ghé thăm Cầu Bostian vào ngày kỷ niệm, xin vui lòng tránh xa đường ray và dành một chút thời gian tĩnh lặng cho những linh hồn cam chịu đi trên đường ray mãi mãi.
Kim Liên B Nguyễn
Wichita, Kansas, USA
Nov/25/2022
Tham khảo :
https://ashevilleterrors.com/bostian-train-disaster-of-1891/
https://www.onlyinyourstate.com/north-carolina/bostian-bridge-train-wreck-1891-nc/
https://statesville.com/news/local/130-years-later-the-bostian-bridge-train-wreck-hasnt-been-forgotten
No Comment
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...