Huyền bí ( 15 ) Kim Liên thị Nguyễn Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2023 No Comment

Nữ y tá ma : La Planchada








Đó là nửa đêm, trong bệnh viện Juarez, của thành phố Mexico, nam y tá Thomas đang ngồi một mình sau một văn phòng nhỏ ở cuối hành lang dài với sàn nhà sáng sủa và hai bên cánh cửa rộng mở. Mọi thứ trong hành lang đó đều màu trắng .. 

Một sự im lặng lạnh lẻo trong hành lang trắng có mùi thuốc và máy khử trùng. Tất cả mọi người đều đã ngủ, ngoại trừ anh chàng  y tá trẻ Thomas, người đang chống cự quyết liệt với mí mắt đang nặng nề rũ xuống, bác sĩ trưởng cảnh báo anh  nhiều lần, không được quên tiêm một liều thuốc quan trọng cho một bệnh nhân vào lúc 1 giờ sáng, vị bác sỹ còn căn dặn rằng cuộc sống của người bệnh phụ thuộc vào mũi tiêm đó, vì vậy Thomas muốn tỉnh táo. Nhưng giấc ngủ như cơn nghiện ma quái, nó tiếp tục chống lại bạn bất cứ khi nào bạn không muốn nó đến. Vì vậy, Thomas càng chống lại giấc ngủ, nó càng lén lút đến dưới mắt anh, cho đến khi cuối cùng  Thomas vô thức nhắm mắt lại....

Khi chàng tỉnh dậy, điều đầu tiên anh  nhìn thấy là đồng hồ ở đầu hành lang bên kia, nó đang chỉ 3 giờ sáng. Thomas   kinh hoàng vì lỡ tiêm thuốc kịp thời và bệnh nhân có thể đã tử vong ngay bây giờ. Vì vậy, anh ta chạy về phía phòng bệnh nhân  với trái tim đập mạnh, và  ngạc nhiên khi thấy người bệnh nằm yên lặng trên giường và trông vẻ vẫn ổn. Thomas ấp úng nói lời xin lỗi:

- "Tôi  xin lỗi ... tôi  đến tiêm thuốc cho anh hơi muộn".

Bệnh nhân cười nhạt đáp: "Được rồi anh ạ. Đồng nghiệp của anh đã làm đúng nhiệm vụ".

Thomas ngạc nhiên nói: "Đồng nghiệp nào? .. Đêm nay không có y tá nào khác trong khoa".

Người đàn ông trả lời: "đồng nghiệp tóc vàng của bạn. Cô ấy đã tiêm cho tôi và rời đi".

- "Tôi xin cam đoan với ngài rằng không có ai ngoại trừ tôi?" ..

- "Vậy cô y tá đó là ai mà tiêm cho tôi?!"

- "Tôi không biết! Bạn có vui lòng mô tả cô ấy cho tôi không?"

- "Nói thẳng ra là tôi không nhìn rõ mặt cô ấy, tôi nhìn thấy mái tóc của cô ấy, cô ấy chắc chắn là tóc vàng, mặc váy y tá, mặc dù trông hơi lỗi thời".

Thomas  không có gì để nói ngoài việc anh lẩm bẩm: "Thật là lạ!" .. 

Và sau khi chắc chắn rằng bệnh nhân đã thực sự nhận được mũi tiêm, Thomas rời đi và quay trở lại văn phòng nhỏ của mình. Anh ta  rất ngạc nhiên về những gì đã xảy ra, bởi vì chắc chắn không ai khác biết khi nào thì phải tiêm thuốc, và không chắc rằng một y tá khác sẽ vào phòng mà không có Thomas cảm nhận được sự nhập cuộc của cô ấy.





Cuối cùng, buổi sáng đã đến, ca làm việc của Thomas đã kết thúc và đồng nghiệp của anh là chị Rosa đã đến thay ca. Rosa là một y tá lâu năm đã từng phục vụ tại nhiều bệnh viện trong suốt thời gian dài làm việc của mình. Thomas kể cho Rosa nghe về sự việc kỳ lạ xảy ra với anh ta  vào đêm hôm trước. Chị  Rosa không ngạc nhiên về những gì mình đã nghe, nhưng khẽ nói:

- "Cô ấy phải là La Blanchada" ..

- "Cô ấy là ai?" Thomas ngạc nhiên hỏi 

- "Cô y tá ma ... Anh không nghe nói về cô ấy trước đây à?".

- "Y tá ma ?! Chị đang đùa hay là muốn hù dọa em?", Thomas hỏi với giọng ngờ vực 

- "Không, không phải chuyện đùa đâu ", Rosa nghiêm chỉnh trả lời và nói thêm : " và em đừng bao giờ sợ La Blanchada, cô ấy là hồn ma đẹp nhất mà em có thể gặp trong đời".

- "Nhưng em chưa bao giờ nghe nói về cô ấy ... Câu chuyện của cô ta là gì?" Thomas thấp giọng hỏi với sự mong đợi..

Chị Rosa ngừng lại một lúc như thể đang nhớ lại những ký ức xa xăm. Sau đó, buồn bã nói: "Câu chuyện của cô ấy thật đáng buồn. Tôi đã nghe nó khi bắt đầu sự nghiệp điều dưỡng của tôi từ một số đồng nghiệp lớn tuổi.

Và chị từ tốn kể : 

" Người ta nói rằng cô ấy tên thật là Eulalia, và cô ấy sống ở những năm 1930. Eulalia là một phụ nữ xinh đẹp. với mái tóc vàng kim và đôi mắt màu bầu trời trong, và nàng luôn nổi bật nhờ bộ đồng phục trắng sạch sẽ. Mọi người đều thích Eulalia, cô ấy nổi tiếng vì lòng tốt và sự quan tâm tuyệt vời đối với bệnh nhân cũng như cam kết với công việc của mình ở mức độ rằng cô ấy đôi khi tình nguyện thực hiện nhiệm vụ của các y tá khác.

Nhiều người trong bệnh viện, nhân viên nam và bác sĩ, và thậm chí cả bệnh nhân .. Đã cố gắng thu hút sự chú ý và mong chiếm được trái tim của cô ấy, nhưng vô ích, vì mối quan tâm duy nhất của cô ấy là công việc và gia đình nhỏ của cô ấy bao gồm mẹ cùng một người em trai bé nhỏ .

Nhưng vào ngày nọ, một bác sĩ mới được chuyển đến bệnh viện, anh ấy trẻ và đẹp trai, ngay sau đó anh ấy đã được sự chú ý và ngưỡng mộ của tất cả phụ nữ trong bệnh viện, người duy nhất không thể hiện sự quan tâm là Eulalia, bởi vì như thường lệ, cô ấy. chỉ tập trung vào công việc của cô ấy, và có lẽ sự phớt lờ của cô ấy chính là điều khiến anh ấy bị cô ấy thu hút và cố gắng tiếp cận cô ấy bằng mọi cách, vì anh ấy khăng khăng rằng cô ấy đặc biệt có mặt ở bên cạnh anh ấy trong các cuộc phẫu thuật và khám bệnh tại phòng bệnh. Dần dần, anh tìm cách lẻn vào trái tim cô và giữa họ nảy nở một tình yêu đẹp.






Người ta nói kiếp trước người ta không biết đến tình yêu, mối tình đầu của họ sẽ bùng nổ như núi lửa, nhưng nó cũng rất ngây thơ, ngây thơ và liều lĩnh, và cách miêu tả này áp dụng chính xác cho hành vi của Eulalia khi cô rơi vào bẫy tình. , bởi vì tình yêu của cô quá mù quáng nên cô không còn nhìn thấy gì từ thế giới gian dối này ngoại trừ mặt sáng của anh, và không nhìn thấy gì ở người khác ngoại trừ những khía cạnh tích cực của họ, và có lẽ đó là lý do tại sao cô trở nên điếc trước những lời thì thầm của đồng nghiệp đang cố gắng nói với cô ấy rằng bạn trai đẹp trai của cô ấy là một người lăng nhăng, không ngần ngại tán tỉnh các cô gái khác từ sau lưng cô ấy .. Có lẽ cô ấy nghĩ những tin đồn này là do đố kỵ và ghen tuông.

Một vài tháng trôi qua trước khi bạn trai của cô nói với cô rằng anh ta muốn kết hôn với cô. Cô ấy rất vui trước tin này, nhưng anh ấy nói với cô ấy rằng anh ấy được mời đến một hội nghị y tế ở một thành phố khác và anh ấy sẽ đi trong hai tuần, và khi anh ấy trở lại, họ sẽ thông báo đính hôn.


Vị bác sĩ thân yêu rời cô và đi dự của mình trong khi Eulalia vẫn háo hức chờ đợi. Thời gian trôi thật nhanh .. một ngày .. tuần .. hai tuần .. một tháng .. hai tháng .. và người chồng sắp cưới đã hứa vẫn chưa về.

Chuyện gì đã xảy ra thế? .. Eulalia đã tự hỏi bản thân mình mỗi ngày khi lau những giọt nước mắt trên đôi mắt xinh đẹp của mình .. Rồi tai họa ập đến, khi Eulalia biết được từ một số đồng nghiệp của mình rằng bạn trai của cô đã yêu một người phụ nữ khác ở thành phố nơi anh ta đến tham dự hội nghị và họ đã kết hôn. Không chỉ vậy, cô còn biết được rằng bạn trai của mình đã bí mật từ chức ở bệnh viện vào đúng ngày anh đi dự hội nghị, vì vậy anh đã lên kế hoạch trước mọi thứ, và điều này có nghĩa là đối với anh, Eulalia chỉ là một cuộc phiêu lưu. và ý thích đam mê.






Và do đó, tòa tháp cao ảo tưởng mà Eulalia đã xây dựng trong trí tưởng tượng của cô đã biến thành đống đổ nát và mảnh vỡ trong một khoảnh khắc. Màu sắc tươi sáng của thế giới biến mất và chỉ còn lại một màu xám u ám, và sau khi cô ấy là y tá tốt nhất trong bệnh viện, cô ấy trở thành hình phạt khác vì sự lơ là và quên nhiệm vụ của mình, người ta nói rằng sự bỏ bê của cô ấy lớn đến mức Cô đã từng gây ra cái chết cho một bệnh nhân sau khi tiêm nhầm cho anh ta nên cô đã bị cho thôi việc, điều này trùng hợp với cái chết của mẹ cô và anh trai cô chuyển đến thủ đô để làm việc và lập nghiệp ở đó, vì vậy cô trở nên cô đơn và kiệt sức. Về tình cảm và thể chất, Không mất nhiều thời gian cho đến khi một căn bệnh hiểm nghèo ập đến với thân hình gầy guộc của cô, và cuối cùng cô phải nằm trên một trong những chiếc giường của bệnh viện nơi cô đang điều trị cho bệnh nhân .. Thật là một nghịch lý đáng buồn !. Và ngay sau đó cô ấy chết ở đó."

Sau khi ngừng lại một chút như để cảm thán cho số phận của cô y tá bất hạnh, chị Rosa chậm rải kể tiếp  : " Có vẻ như Eulalia đã không rời khỏi thế giới đau khổ này sau khi cô qua đời, bởi vì vài tháng sau, tin đồn bắt đầu lan truyền khắp bệnh viện về một hồn ma y tá với mái tóc vàng đi lang thang giữa các sảnh, phòng và phòng khám và đôi khi xuất hiện trong ca mổ và cấp cứu. phòng. Con ma nổi bật nhất bởi sự sạch sẽ và bộ đồng phục màu trắng được ủi cẩn thận, và đây là lý do tại sao họ gọi nó là (La Planchada), có nghĩa là "Người phụ nữ với y phục ủi".

Thật kỳ lạ, hầu hết những người nhìn thấy hồn ma y tá cho biết họ chỉ nhìn thấy mái tóc vàng của cô ấy và không nhìn rõ khuôn mặt của cô ấy, cũng không thể nghe thấy tiếng bước chân của cô ấy như thể cô ấy đang lơ lửng hay đang đi trên không. Điều kỳ lạ hơn nữa là con ma ấy không chỉ hiện ra, mà đôi khi còn chăm sóc bệnh nhân, nhất là khi họ bị các y tá khác lơ là, đưa thuốc cho những người bỏ lỡ thời gian uống thuốc, tiêm thuốc cho những người cần, và khử trùng vết thương và băng lại cẩn thận bằng gạc ..

Nhiều y tá như Thomas  đôi khi quên hoặc quá bận rộn để chăm sóc bệnh nhân nhanh chóng kịp thời, và sau đó họ ngạc nhiên rằng bệnh nhân này đã được điều trị đúng cách bởi một y tá tóc vàng mà không ai biết. Điều này không chỉ xảy ra ở bệnh viện nơi Eulalia từng làm việc trong suốt cuộc đời của cô, mà còn ở nhiều bệnh viện trên khắp đất nước, và (La Planchada) nhanh chóng trở thành một trong những hồn ma nổi tiếng nhất Mexico.

Về lý do tại sao Eulalia lại trở thành một hồn ma sau khi chết và tiếp tục điều trị cho bệnh nhân. Một số người coi đó là một sự chuộc tội cho tội lỗi của cô ấy đối với một số bệnh nhân đã chết do sự bất cẩn và không thực hiện nghĩa vụ y tá của cô ấy cho đến cuối đời."

Một im lặng thông cảm đến với Thomas cùng với chị  Rosa, cả hai cùng nhìn ra bên ngoài khung cửa của bệnh viện, một làn gió nhẹ khẻ lay cành bạch dương ngoài sân, làm một ít tuyết rơi xuống, làm khung cảnh đã buồn như càng thêm hiu quạnh, cả thời không dường như đang cùng đồng cảm với sự bất hạnh của nàng y tá khổ đau trong tình trường ngày ấy....


Kim Liên B Nguyễn


Wichita , Kansas, USA
April/21/2023 


Tham khảo : 

https://www.kabbos.com/en/55/articles/la-planchada-the-ghost-nurse
https://hero.fandom.com/wiki/La_Planchada

Được viết bởi : Kim Liên B Nguyễn

Kim Liên B Nguyễn rất vui khi các bạn đến xem trang blog của mình, chúc các bạn mọi sự như ý nhé.

Theo dõi Liên @ Twitter | Facebook | Google Plus

No Comment

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào, hãy để lại ý kiến, nhận xét của bạn đều rất quan trọng. Liên rất vui nếu bạn viết có dấu ...